MÌNH LỚN RỒI
Người đăng:
Đá Vàng
Nhãn:
Thơ Tâm Trạng
vào lúc
22:11
Mình lớn rồi sau bao nhiêu tháng năm
Đứa trẻ của thanh xuân thôi thắc mắc đếm đong mỗi niềm vui hạnh phúc
Hay là ngồi dưới những đêm sao rồi lặng thầm nguyện ước
Trái tim chỉ còn nỗi buồn và đau đớn
Vốn thuộc về yêu thương...
Đứa trẻ của thanh xuân thôi thắc mắc đếm đong mỗi niềm vui hạnh phúc
Hay là ngồi dưới những đêm sao rồi lặng thầm nguyện ước
Trái tim chỉ còn nỗi buồn và đau đớn
Vốn thuộc về yêu thương...
Mình lớn rồi nên cứ mỗi mùa giáng sinh niềm tin trong mình nhỏ bé hơn
Tiếng chuông vẫn ngân lên nhưng trái tim đã không còn thổn thức
Tự thắp một que diêm, đốt nến thơm, rồi tự mình thổi tắt
Chẳng dám ước mong gì vì biết rằng nước mắt
Là nhiều nhất trong cuộc đời...
Tiếng chuông vẫn ngân lên nhưng trái tim đã không còn thổn thức
Tự thắp một que diêm, đốt nến thơm, rồi tự mình thổi tắt
Chẳng dám ước mong gì vì biết rằng nước mắt
Là nhiều nhất trong cuộc đời...
Mình lớn rồi nên mình chọn cà phê để trò chuyện với lẻ loi
Trong cái thế giới của mình từ rất lâu ngày cũng là đêm trắng
Thử ném vào thêm cả một vốc bình minh vẫn thấy toàn vị đắng
Thì ra những đớn đau ấy trong lòng là có thật
Đâu phải giấc chiêm bao...
Trong cái thế giới của mình từ rất lâu ngày cũng là đêm trắng
Thử ném vào thêm cả một vốc bình minh vẫn thấy toàn vị đắng
Thì ra những đớn đau ấy trong lòng là có thật
Đâu phải giấc chiêm bao...
Mình lớn rồi nên mình chọn cuộc đời an yên của những đám mây cao
Cứ thế mà nghiêng chao rồi cuốn trôi theo sức ỳ của gió
Rồi...
Những ngày nắng
Những ngày mưa
Những ngày buốt giá
Thi thoảng dừng lại một hơi để nhắc bản thân: mình đã đi xa quá
Để có thể quay về...
Cứ thế mà nghiêng chao rồi cuốn trôi theo sức ỳ của gió
Rồi...
Những ngày nắng
Những ngày mưa
Những ngày buốt giá
Thi thoảng dừng lại một hơi để nhắc bản thân: mình đã đi xa quá
Để có thể quay về...
Bạn đang xem bài thơ : MÌNH LỚN RỒI tại Ngamtho.Com . Chúc các bạn vui vẻ.