PHẬN GÁI MƯỜI HAI BẾN NƯỚC

Người đăng: Nhãn: vào lúc
Ngày con theo chồng mưa rớt bên sông
Giàn mướp đắng sau nhà đang thì ra hoa kết trái
Mẹ nước mắt lưng tròng giấu buồn sau mành vải
Cha thấp thỏm …cười tiễn con gái…đi xa!
Ngày con bỏ nhà… về làm vợ người ta
Bỏ mẹ, bỏ cha bỏ cả niềm vui tuổi trẻ
Ba, mẹ người ta con dạ thưa thật khẽ
Tập làm vợ hiền, tập đi đứng đoan trang
Phận gái theo chồng mười hai bến nước đục trong
Con được yên bề mẹ cắn lòng thương nhớ
Làm dâu người ta con đâu được quyền chọn lựa
Những lúc tủi buồn, chỉ biết khóc mẹ ơi!
Con gái theo chồng, bỏ lỡ cuộc chơi
Nuối tiếc một thời chưa nấu mẹ cha bữa cơm, bữa cháo
Trà nước, phận dâu con nào lỗi đạo
Thương mẹ cha mình, mà lệ chảy ngược vào trong
Giàn mướp nhà mình chắc đã mấy bận trổ bông?
Mà con mới dăm ba lần về quê thăm mẹ
Mộ cha giờ này cỏ đã vàng ươm mà con đâu còn trẻ
Để trở về nhà mà quỳ gối trước mẹ ăn năn
Đi qua mấy bận nông nổi cuộc đời mình con già dặn hơn nhiều trước bão giông
Nước mắt cũng lạnh hơn chẳng như thời còn trẻ người non dạ
Vậy mà vẫn thèm cái mùi rơm rạ
Thèm bữa cơm chiều…có mẹ, có cha!
P/s:
(Ta đã biết bao lần khóc vì một người đàn ông
Vậy mà khi lớn già đầu vẫn chưa hơn một lần ôm mẹ)

Chia sẻ cho bạn bè :

Các bài liên quan




Back to Top