Người còn đến nữa không
Người đăng:
Đá Vàng
Nhãn:
Thơ Buồn Về Đêm
vào lúc
14:23
Người còn đến nữa không
Chỗ ta nằm rêu đã xanh màu cỏ
Ta loay hoay những bài hát cũ
Sợ khi người gõ cửa
Thanh âm lạc loài
Người nghĩ ta chẳng kiên nhẫn chờ
đã vội vã rời đi
Ta là chim Thiên Di
Là Én, Nhạn nơi biển trời? Ta biết
Hùng dũng đấy, oai phong và lẫm liệt
Nhưng yêu thương không lẽ chẳng cần?
Người đến kịp không
Nhành Cúc trắng tay ta cầm héo nửa
Đóa Trầm kia đâu tin vào hoa vỡ
Đặt cạnh nhau
âm hưởng vẫn buồn
Người đến kịp không
Máu ta chẳng còn hồng
Vừa bạc phếch như mây ngày giông bão.
Chỗ ta nằm rêu đã xanh màu cỏ
Ta loay hoay những bài hát cũ
Sợ khi người gõ cửa
Thanh âm lạc loài
Người nghĩ ta chẳng kiên nhẫn chờ
đã vội vã rời đi
Ta là chim Thiên Di
Là Én, Nhạn nơi biển trời? Ta biết
Hùng dũng đấy, oai phong và lẫm liệt
Nhưng yêu thương không lẽ chẳng cần?
Người đến kịp không
Nhành Cúc trắng tay ta cầm héo nửa
Đóa Trầm kia đâu tin vào hoa vỡ
Đặt cạnh nhau
âm hưởng vẫn buồn
Người đến kịp không
Máu ta chẳng còn hồng
Vừa bạc phếch như mây ngày giông bão.
Bạn đang xem bài thơ : Người còn đến nữa không tại Ngamtho.Com . Chúc các bạn vui vẻ.