NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐƯỢC GỌI TÊN LÀ MẸ
Người đàn bà khổ cả đời không khóc
Da nhăn nheo, tóc bạc trắng cả đầu
Bờ vai gầy gánh bao nỗi thương đau
Vẫn mỉm cười sau muôn ngàn giông bão.
Da nhăn nheo, tóc bạc trắng cả đầu
Bờ vai gầy gánh bao nỗi thương đau
Vẫn mỉm cười sau muôn ngàn giông bão.
Người đàn bà dù đong từng bữa gạo
Rét căm căm không áo ấm cho mình
Vẫn đêm ngày cố gắng, với niềm tin
Con no ấm...là chính mình hạnh phúc.
Người đàn bà chưa một lần bất lực
Kiên nhẫn chờ, nâng từng bước con đi
Dù nắng, mưa, hay khó nhọc quản gì
Người có thể vì con làm tất cả.
Người đàn bà kiên cường như sỏi đá
Nhưng trái tim ấm hơn cả mặt trời
Cả cuộc đời vất vả chẳng nghỉ ngơi
Vẫn vững chãi bao bọc đời con trẻ.
Người đàn bà được gọi tên là mẹ.
Rét căm căm không áo ấm cho mình
Vẫn đêm ngày cố gắng, với niềm tin
Con no ấm...là chính mình hạnh phúc.
Người đàn bà chưa một lần bất lực
Kiên nhẫn chờ, nâng từng bước con đi
Dù nắng, mưa, hay khó nhọc quản gì
Người có thể vì con làm tất cả.
Người đàn bà kiên cường như sỏi đá
Nhưng trái tim ấm hơn cả mặt trời
Cả cuộc đời vất vả chẳng nghỉ ngơi
Vẫn vững chãi bao bọc đời con trẻ.
Người đàn bà được gọi tên là mẹ.
Bạn đang xem bài thơ : NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐƯỢC GỌI TÊN LÀ MẸ tại Ngamtho.Com . Chúc các bạn vui vẻ.