MÙA ĐÔNG SÀI GÒN
MÙA ĐÔNG SÀI GÒN
Ta vẫn tưởng Sài Gòn không có mùa đông
Nên mãi lao vào giữa bạt ngàn giông bão
Một chiều mưa vội về làm ta ướt áo
Ngón tay hiền vỡ những gầy guộc xanh xao.
Giờ ta mới biết Sài Gòn đang thét gào
Mùa nào cũng trơ trọi như vào đông cả
Gánh hàng rong hắt hiu màu trời buồn bã
Xa lạ người, xa lạ nốt những câu ca.
Tóc xanh dừng lại hỏi ta về tuổi già
Chén trà lạnh tanh theo tàn hơi gió thốc
Nắm trả vay rêu phong dần thân gỗ mục
Tiếng trẻ con khóc si ngốc dốc cõi lòng.
Sài Gòn thật không hề tồn tại mùa đông
Chỉ có những mùa đông trong lòng người trẻ
Đôi giày, chiếc găng tay nằm yên quạnh quẽ
Người ta bận lạc giữa khoảng trống tim mình.
Tiểu Thơ
Ta vẫn tưởng Sài Gòn không có mùa đông
Nên mãi lao vào giữa bạt ngàn giông bão
Một chiều mưa vội về làm ta ướt áo
Ngón tay hiền vỡ những gầy guộc xanh xao.
Giờ ta mới biết Sài Gòn đang thét gào
Mùa nào cũng trơ trọi như vào đông cả
Gánh hàng rong hắt hiu màu trời buồn bã
Xa lạ người, xa lạ nốt những câu ca.
Tóc xanh dừng lại hỏi ta về tuổi già
Chén trà lạnh tanh theo tàn hơi gió thốc
Nắm trả vay rêu phong dần thân gỗ mục
Tiếng trẻ con khóc si ngốc dốc cõi lòng.
Sài Gòn thật không hề tồn tại mùa đông
Chỉ có những mùa đông trong lòng người trẻ
Đôi giày, chiếc găng tay nằm yên quạnh quẽ
Người ta bận lạc giữa khoảng trống tim mình.
Tiểu Thơ
Bạn đang xem bài thơ : MÙA ĐÔNG SÀI GÒN tại Ngamtho.Com . Chúc các bạn vui vẻ.