KHÔNG CÓ AI THƯƠNG ĐÔI LÚC KỂ CŨNG BUỒN
Không có ai thương đôi lúc kể cũng buồn
Như lúc yếu lòng rất cần người bên cạnh
Nhưng chỉ có mình với bờ vai run lạnh
Ước gì lúc này có một cánh tay ôm.
Không có ai thương đôi lúc cũng cô đơn
Người ta có đôi còn mình thì thui thủi
Tối ngày một mình cứ đi về lầm lũi
Nhiều lúc soi gương cũng thấy tội chính mình.
Không có ai thương đôi lúc mất niềm tin
Tuy miệng cười vui...nửa của mình chưa tới
Nhưng sâu thẳm trong tim là cô đơn vời vợi
Biết đến bao giờ? Mình có đợi nổi không?
Không có ai thương đôi lúc nghĩ lung tung
Có phải không ai muốn cùng mình...chung bước
Nếu cả đời này mình vẫn không tìm được?
Biết làm sao ngăn nước mắt tuôn trào.
Như lúc yếu lòng rất cần người bên cạnh
Nhưng chỉ có mình với bờ vai run lạnh
Ước gì lúc này có một cánh tay ôm.
Không có ai thương đôi lúc cũng cô đơn
Người ta có đôi còn mình thì thui thủi
Tối ngày một mình cứ đi về lầm lũi
Nhiều lúc soi gương cũng thấy tội chính mình.
Không có ai thương đôi lúc mất niềm tin
Tuy miệng cười vui...nửa của mình chưa tới
Nhưng sâu thẳm trong tim là cô đơn vời vợi
Biết đến bao giờ? Mình có đợi nổi không?
Không có ai thương đôi lúc nghĩ lung tung
Có phải không ai muốn cùng mình...chung bước
Nếu cả đời này mình vẫn không tìm được?
Biết làm sao ngăn nước mắt tuôn trào.
Bạn đang xem bài thơ : KHÔNG CÓ AI THƯƠNG ĐÔI LÚC KỂ CŨNG BUỒN tại Ngamtho.Com . Chúc các bạn vui vẻ.