QUA TUỔI THƠ

Người đăng: Nhãn: vào lúc
Qua tuổi thơ còn nỗi nhớ cánh đồng
mùa nước nổi mẹ còng lưng trẩy mạ
phía bờ mương nhấp nhô màu nón lá
giọt mồ hôi nào cõng giấc con mơ?
Hương bông nhài đi vào giấc ban trưa
ru thật ngoan bầy chim già trên ngói
giục buồng cau gần đến mùa ra bói
cho con xem bà móm mém nhai trầu
Con mèo mướp nằm hỏi cha đi đâu
khều tay chỉ cây điếu cày im ắng
lần nhả khói bay, cha ngồi im lặng
đếm sợi bạc, sợi sâu
nhẩm tính số tuổi mình
Ông hay ôn lại chuyện trường chinh
những vết thương nhắc về từng năm tháng
có đồng đội hi sinh và tình bè bạn
có mất mát đã qua giữa những sự bắt đầu
Là ngày xưa của bao mùa qua mau
con bé dại một chiều đầy thương nhớ
đặt dấu giày lên bậc thềm lần nữa
nhưng khung cửa quen tiễn thơ ấu mất rồi
Vẫn phải lớn lên và giữ những hình hài
thuộc về ngày xưa,
thuộc về miền xa khuất
dẫu còn khổ đau
thì vẫn có một điều rất thật
là tuổi thơ con!

Chia sẻ cho bạn bè :

Các bài liên quan




Back to Top