ĐI QUA MÙA GIÓ

Người đăng: Nhãn: vào lúc
Cuối đông rồi mùa vẫn cứ thốc gió từng cơn
Em vẫn cô đơn nhưng không còn trách hờn gì anh nữa
Mùa bỏ đi hoang nay quay về cuộn mình bên bậu cửa
Em lạnh lắm rồi chẳng thể nào lần nữa được đâu anh!
Vết thương vừa kịp lành, em mới lại thấy trời xanh
Không u ám như ngày xa anh, em vẫn thường hay tưởng tượng
Dại khờ đã thôi, cũng không còn ương bướng
Bấu víu một đoạn đường khi ngược hướng yêu thương!
Nào phải tuyệt tình, em vẫn cứ vấn vương
Đúng ra, em phải cảm ơn anh...
Bởi em của hôm nay đã trưởng thành hơn nhờ những lần vấp ngã
Ngày đó anh nhẫn tâm, em ngỡ mình chẳng còn lại gì sau tất cả
Quay quắt dại người đến nghiệt ngã, mong manh...
Em của bây giờ đã tự biết thương lấy mình sau ngày tháng thương anh
Đã biết chắt chiu, dụm dành tuổi thanh xuân sao cho không hoang phí
Duy chỉ có một điều em mãi còn hoài suy nghĩ
Em có tội tình gì mà ngày đó... anh đi???

Chia sẻ cho bạn bè :

Các bài liên quan




Back to Top