THẦY GIÁO CỦA EM

Người đăng: Nhãn: vào lúc
Đã lâu rồi không về lại trường xưa
Chẳng biết bây giờ nắng có vàng như trước
Đôi khi em nhớ những nỗi niềm thân thuộc
Nhớ dáng thầy cô, nhớ tiếng nói bạn bè.

Thầy giáo của em là thầy giáo "nhà quê"
Thầy vẫn luôn cười và nhận mình như thế
Bài học của thầy và những câu chuyện kể
Là hành trang xanh em mang suốt cuộc đời

Thầy giáo của em nghiêm khắc và ít cười
Đó là những lúc mà thầy đang giận nhất
Nhưng ngày xưa ấy chúng em còn quá nghịch
Nào hiểu lòng thầy...mà còn ghét thầy nghiêm!

Nụ cười của thầy là ấm áp của đêm
Bên xấp kiểm tra thấy trò mình càng tiến
Đó là nụ cười của một đời trìu mến
Từng lứa học sinh qua trang sách thành người!

Suốt cuộc đời này thầy chỉ muốn thế thôi
Trò mình lớn khôn, và thành người có ích
Chúng em nhỏ dại...ngày xưa sao ngờ nghệch
Cứ để thầy buồn, để mái tóc pha sương.!

Thầy giáo của em, thầy giáo của bình thường
Của những chân tình, an yên và lo lắng
Dù trời bão giông, mưa rơi hay nhiều nắng
Mãi mãi một đời, ở đó- thầy giáo em!

Muốn được một lần tìm lại những nhớ quên
Nơi sân trường xưa, nơi thầy em ở đấy
Dù hàng cây xưa lớn lên thì vẫn vậy
Chỉ có thầy em...không ở đó nữa rồi...
Chia sẻ cho bạn bè :

Các bài liên quan




Back to Top