EM CÒN CÓ NGÀY MAI

Người đăng: Nhãn: vào lúc
Một ngày đầu Đông
Chút nắng hồng gượng gạo
Con mèo ngoan sau những ngày rét run vì ẩn náu
Vươn vai trước hiên nhà

Em bật dậy khỏi căn phòng ra phía vườn hoa
Lưu li đã rụng rơi, Cải đã vàng hơn trước
Xòe bàn tay với những ngón vốn đã mỏng manh nay lại càng thêm gầy guộc
Hình như em đã bỏ quên chính mình

Những ngày tự đày đọa bản thân mà chẳng biết đến bình minh
Chỉ có màn đêm ru em bằng những bản nhạc cũ
Kỉ niệm chẳng ngủ yên
cô đơn cứ thay nhau vần vũ
Thân xác em tiêu điều
khi thoảng thấy qua gương
...
Em nhận ra tình yêu đôi lứa cũng chỉ thật tầm thường
Bởi cuộc sống còn quá nhiều những lo toan mỏi mệt
Và tình yêu nơi anh thì đã chết
Em nhận lại được gì
ngoài những vết thương kia

Thành Phố những ngày Đông
Chút nắng hồng gượng gạo
Bờ vai em chi chít là mảnh áo
Em không thấy lạnh nữa rồi...

Mình còn gì nữa không anh ơi?
Kỉ niệm đã rêu phong
bài thơ xưa anh viết
Anh về lấy đi em không cần từ biệt
Căn nhà lúc xưa cửa đã đóng, then cài
...
...
Và em cũng còn có ngày mai...
Chia sẻ cho bạn bè :

Các bài liên quan




Back to Top